EM, CON VÀ RỪNG
Lượt xem: 1271

Rừng xanh thẳm rì rào trong gió
Tiếng suối nghe róc rách chảy đâu đây
Anh đi rừng với hy vọng tràn đầy
Đem về cho con cơm no, áo ấm.

Em ở trời cao, em có thấu
Anh và con vẫn nặng nỗi nhớ mong
Anh sẽ làm cha, làm mẹ nhưng trong lòng
Vẫn thiếu vắng đi một khoảng trời nhung nhớ.

Có đêm, anh nằm anh trăn trở
Phải làm sao để lo đủ cho con
Cấy cày thì mùa màng héo hon
Làm thuê thì anh chưa đủ chữ.

Anh thấy trên rừng nhiều gỗ, hoa, chim, thú
Cứ vào rừng là có thứ xách về ngay
Anh đem xuống chợ bán liền tay
Rồi có tiền cho con hay cái chữ.

Cuộc sống cứ thế bao ngày qua, em biết chứ
Hằng ngày anh vẫn vất vả đi rừng
Con trai thì vẫn đi học trong vui mừng
Nắng gió vẫn đây như chưa từng quên bước.

Con trai học về con trai thổn thức
Cô giáo bảo rằng: "Phải giữ lấy rừng xanh 
Rừng còn là một lá phổi xanh
Đem không khí trong lành cho cha con ta thở
Rừng còn là nhà cho muông thú ở
Là lá chắn tự nhiên ngăn lũ ùa về
Rừng còn là phong cảnh đẹp miễn chê
Rừng đễ bị đau nên chúng ta cần bảo vệ".

Nghe con nói anh thấy mình thậm tệ
Bởi đã đem đau đớn đến cho rừng
Anh ngẫm nghĩ rồi nước mắt rưng rưng
"Cha con sai rồi, cha sẽ ngừng việc đó".

Anh nghĩ, anh chỉ là một người bé nhỏ
Sống dựa vào rừng, rừng có bỏ ta đâu
Anh sẽ bảo vệ rừng đến bạc đầu
Rừng sẽ báo đáp ơn, rồi ấm no, ai thấu.

Công việc, anh sẽ luôn phấn đấu
Trời không phụ người cố gắng thành công
Em trên trời cao cứ theo dõi, nhớ mong
Anh, con và rừng mãi một lòng gìn giữ.

 

               Phùng Thu Cúc


 

Thống kê truy cập
  • Đang online: 1
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 1
  • Tất cả: 1
Đăng nhập